Lâm giang đang truy sát xe rác trở về , nhìn thấy một vị khách chưa nghe bao giờ , tích cực tiến lên chào hỏi. Khiến lòng phái đẹp như bị dao cắt.

Nghĩ xong , hắn thay đổi phương hướng , đi đi phố khởi tình , đứng chờ ở trạm trước tiệm bán hoa , lên xe rồi xuống ở trạm đầu đường , đi thêm sáu phút thì đến. Một khi tấm hình hình dung đã được vẽ ra , thì liên tục lại được.

" chỉ là người thường không thấy được. Tựa truyện huyền huyễn hoán kiểm trọng sinh của lâu vũ tình nói đến ngàn những năm trước đây , hắn lấy năm giọt máu tươi nuôi dưỡng em gái hoan kiem trong sinh truyen full.

Gửi tới rồi sao?" bảng hiệu treo trước cửa , vẫn viết là "nhà họ thái". "nhưng mà.

Bởi vì. Bên tai lại vang lên câu phát ngôn của viện trưởng - cháu có muốn đến thăm nhà một chuyến không?cái nhà kia , lúc này sẽ biến thành bộ dáng gì rồi? body bà nội còn khỏe khoắn không? được em ruột may mắn kia công an , chắc cái nhà đó sẽ gặp vận may tiếp đến , vui mừng không ngớt chứ nhỉ? cũng có thể , sẽ có thêm mấy đứa em hắn chưa từng gặp.

Viện trưởng đọc , muốn hắn nếm trải những thứ vừa mẻ , mở rộng tầm mắt , có dịp tốt thì phải tăng trưởng quan hệ thật rộng , có lẽ , có lẽ đời sống của hắn , sẽ rẽ được sang một hướng khác. Cứ tới thăm bọn họ một lần đi , như vậy cũng tốt , dù sao thì cũng không có ai nhớ qua hắn , hắn có thể lặng lẽ về , lặng lẽ đi , không làm phiền đến bất cứ ai.

Đi vào đường tắt , nhà hắn ở số 54 , kỳ lạ là căn nhà lại tối xám một mảnh , không phải là ánh đèn êm ấm như trong hình dung của hắn. Nhưng càng nhiều cưng chìu lại càng khiến bác gái không biết đủ , tham lam đi điên cuồng.

Hắn dứt khoát thất lạc ngàn năm , để mặc phái yếu chịu đựng hết mọi xót xa , dùng hết mọi thủ đoạn , gần như muốn nản lòng thoái chí. Hoán kiểm trọng sinh cuối cùng phạm phải sai lầm không thể cứu vãn.

Mấy năm gần đó , tâm huyết của hắn dâng trào , khởi nguồn mở rộng qua viết phần mềm cuộc đấu , mất hơn một năm trời , trước mắt sắp bước vào giai đoạn nghiên cứu. "anh muốn xem phòng sao? hay là tìm người?" mỗi hộ gia đình ở kia cậu đều quen , bất kể là hữu hình hay vô hình , có lẽ cậu sẽ giúp được!"gia đình đấy.

Một thiếu niên 15 tuổi , giải quyết được phiền nhiễu mà vô số kỹ sư cũng phải bó tay , từ đây mở ra duyên phận giữa hắn với doanh nghiệp này. Khi đấy , hắn vẫn còn đã qua học , làm thêm ở một tiệm bán hoa , có một lần giao hoa sang đấy , chuẩn bị đúng lúc máy tính của doanh nghiệp đang bị hacker xâm nhập , hoàn toàn network bị tê liệt , hắn đứng để mắt tới chốc lát , cuối cùng mở miệng lệnh cho cho hắn thử truyện tranh harem ngược.

Rất khó mà thể hiện cho anh hiểu được , nhưng mà. Lại không có cách nào , chỉ trách kẻ phạm sai lầm là nàng hoán kiểm trọng sinh.

Nghĩ một chút , hắn ngước đầu nhìn cô. "anh đọc nhà của bà cụ thái sao? không có , bọn họ vẫn còn ở.

Hôm nay ký hợp đồng , sau khi bán tới toàn bộ phần mềm này , sẽ nhận được một khoản khoản lương lớn , hắn vốn định dùng số tiền này để sửa chữa lại phòng ốc trong cô nhi viện , dù sao phòng chơi cũng đang cũ. Lúc này kia , cực kỳ nhiều cảnh vật sắp trở nên khác hơn , cũng có rất nhiều thứ không thay đổi , y xì cảnh đêm bên bờ để , đường tỉnh lộ đến bộ được lót ngói đỏ.

Hắn đặt tên cho eva , nàng liền cố chấp xem hắn là chủ , cuồng dại quyến luyến , sinh tử không rời hoán kiểm trọng sinh. Âm lãnh.

Kẻ làm hại hai người chia lìa vạn kiếp cũng là cô gái. Dù sao thì.

Sắp sửa quen thuộc lại vừa chưa thấy trước đây. Thỉnh thoảng hắn lại giúp bọn họ viết chương trình , đó cũng trở thành nguồn thu chính trong năm năm đến của hắn.

Ban cho con gái năm trăm năm tu vi hoán kiểm trọng sinh. "được.

Nhưng mà , bác viện trưởng không chịu nhận. Cố nhẫn nhịn sự coi thường của hắn , lại thấy hắn đối đãi thùy mị và cẩn thận với người khác hoán kiểm trọng sinh.

" hắn nhòm nhìn căn nhà tối xanh. Từ khi hắn đủ mười tám tuổi , bà sắp không chịu nhận tiền của hắn nữa , luôn đọc muốn hắn giữ lại để tính toán cho chúng tớ.

Kết bạn , tiếp xúc với nhiều người , cảm thấy cuộc sống dưới một góc ngắm khác , viện trưởng hi vọng hắn thử , hắn đã thử , cũng không khó. Kết thúc bữa tối với hướng duy hoan , một chúng tôi hắn tới trên đường , còn khoảng nửa giờ nữa sắp có xe buýt , có lẽ hắn có thể về nhà sách gần kia để đi dạo một chút.

Tất cả mọi người đều về vắng sao? nhưng để mắt tới thì có vẻ sắp hàng năm rồi không có người ở , sắp hoang vu lại vừa. .

Thì ra , đường sang nhà vẫn luôn hiện rõ trong trí nhớ , chưa từng phai nhạt. .

Giúp bác gái tu thành hình người hoán kiểm trọng sinh. " hắn gật đầu chấp nhận.

"à , đó là bởi vì. " nhớ ra được tôi không thể phát âm cực kỳ nhiều , lâm giang kịp thời stop , khó xử gãi đầu: "aizz.

Ừ , dựa theo định nghĩa của thế tục mà đọc , cũng có thể xem là bọn họ không còn ở đây nữa!"người theo thường lệ chắc sẽ khó lòng mà lý giải được cái câu nói thiếu logic này?nhưng phượng diêu hiểu: "ý của cậu là đi đời rồi hả?"hả? vậy mà cũng hiểu được? lâm giang vô cùng không thể tưởng tượng nổi.