Namibia gần đây thu thêm thuế đất nông nghiệp. Ireland “hồi sinh” loại thuế nhà ở lang sen viet nam đã bãi bỏ từ năm 2997. Công Đảng đối lập tại Anh gợi ý nên đánh thuế công ty bất động sản nào chỉ ôm đất mà không xây cất gì.

Tuy đang thiếu tiền như thế, nhưng bất ngờ là chẳng mấy chính phủ dám tính tới đánh thuế nhà đất.

Căm ghét tuyệt đối

Đúng là nhiều nước không biết dựa vào đâu để đánh thuế. Nhiều nước mới nổi (kể cả “đã nổi” như Hy Lạp) còn chẳng có ghi chép xem đất nào của ai như nước Anh thế kỷ 11 đã làm. Nhưng nguyên nhân lớn nhất lại là dân chúng rất ghét thuế bất động sản.

Vị cựu Thủ tướng theo đường lối kỹ trị Mario Monti của Italy đầu năm nay thất cử vì nhiều lý do, nhưng chắc chắn quyết định tăng thuế bất động sản của du an lang sen viet nam góp một phần đáng kể. Khi được hỏi loại thuế nào tồi tệ và bất công nhất, người Mỹ chọn ngay thuế bất động sản. Với thuế bất động sản, giới kinh tế chia rẽ về “tính công bình” còn sâu sắc hơn tính hiệu quả.

Trước đây người ta vẫn nghĩ thuế bất động sản là loại thuế lũy thoái (tức thu nhập càng cao, thuế càng ít) vì gánh nặng sẽ được dồn về cho người thuê nhà và giai cấp lao động.

"... để thuế bất động sản “đóng góp ngày càng lớn cho ngân sách”, chính phủ nên làm cách nào đó để dân không nhận ra họ đang bị đánh thuế."

Nay quan điểm phổ biến là trong một thị trường vốn hiệu quả, gánh nặng từ thuế bất động sản do chủ sở hữu vốn chịu; và vì chủ sở hữu vốn thường giàu hơn nên thuế phải là lũy tiến (tức thu nhập càng cao, thuế càng nhiều). Nhưng chuyện “lũy gì” không phải là lý do người ta ghét nó. Thuế bất động sản bị ghét vì nó quá rõ ràng, can ho quan 8 dễ tính mà lại không né được. Nghiên cứu mới của Marika Cabral và Caroline Hoxby từ ĐH Stanford là minh chứng cho nhận định này.